您现在的位置是:NEWS > Kinh doanh
Nhận định, soi kèo Bình Định vs Becamex Bình Dương, 18h00 ngày 1/3: Khách thất thế
NEWS2025-03-02 10:41:07【Kinh doanh】4人已围观
简介 Hư Vân - 28/02/2025 22:15 Việt Nam lịch giao hữulịch giao hữu、、
很赞哦!(85529)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Saoura vs Olympique Akbou, 23h00 ngày 27/2: Khách khởi sắc
- Những thắc mắc phổ biến nhất về TV HD
- Điểm yếu từ smartphone cao cấp của Nokia
- Bảo quản đồ điện tử khi 'trời nồm'
- Nhận định, soi kèo Napredak Krusevac vs Tekstilac Odzaci, 22h59 ngày 27/2: Trận đấu cân bằng
- Truyện Yêu Chậm
- iPad 2 có thể bị hoãn đến tháng 6
- Lenovo làm mới dòng IdeaPad Z460
- Nhận định, soi kèo Nữ Mỹ vs Nữ Nhật Bản, 10h30 ngày 27/2: Xứng đáng là chung kết
- Thêm hàng 'độc' biến iPod thành iPhone 4 ở VN
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Bournemouth vs Wolves, 22h00 ngày 1/3: Đả bại Bầy sói
Hình ảnh được cho là bộ khung vỏ của iPod Nano thế hệ thứ 7. Ảnh: Apple.pro. ">iPod Nano mới sẽ có camera
Sản phẩm được Lekki phủ thêm lớp sơn bóng đẹp mắt. Cấu hình máy vẫn giữ nguyên bao gồm các tính năng cơ bản như gọi điện, tin nhắn, máy tính, game, nhạc chuông đơn âm...
">Điện thoại đời cũ Nokia 3210 hồi sinh với giá 2 triệu đồng
">
RapidShare là gì?
Kèo vàng bóng đá Bologna vs AC Milan, 02h45 ngày 28/2: Đối thủ kỵ giơ
Nam sinh cứu Tô Diệp, xem ra cũng chỉ là hơn hai mươi tuổi, hẳn là học sinh ở trong trường đi, lúc này anh ta xoa xoa mồ hôi trên trán, nở nụ cười mang theo áy náy: "Dọa em sao?"
Nam sinh này mặc quần áo thể thao màu trắng, trong lúc cười, giống như có ánh mặt trời chiếu sáng xung quanh.
Người nam sinh nói xong câu này, sửng sốt một chút, nhìn Tô Diệp không nói lời nào, trong ánh mắt là kinh ngạc trắng trợn. Dĩ nhiên là Tô Diệp rất quen thuộc với loại ánh mắt này, trước kia khi cha mẹ còn thì mỗi lần cô ăn mặc trang điểm tham dự tiệc liên hoan khiêu vũ, cũng sẽ khiến cho xung quanh đầy tiếng than thở kinh ngạc. Sau này cha mẹ không còn, cô được Đỗ Hành nuôi, Đỗ Hành rất ít khi để cho cô ra ngoài, nhưng thỉnh thoảng trong nhà có người giúp việc mới đến, ánh mắt những người đó căn bản không có cách nào dời đi từ trên người mình.
Tô Diệp dè dặt cười nhạt, khẽ gật đầu về phía nam sinh đó một cái, xoay người lôi kéo hành lý đi ra ngoài. Lúc này có người vây xem huých nam sinh kia một cái thì anh ta mới phản ứng được, hô to về phía bóng lưng của Tô Diệp: "Em tên là gì?"
Lúc nam sinh này hô lên, sau lưng vang lên tiếng huýt sáo.
Tô Diệp không quay đầu lại, cô có chút ảo não hơi nhíu chân mày lại, cô cảm thấy mình nhất định là bị người chú ý tới, trên thực tế cô thật sự không thích loại cảm giác này. Nếu như Đỗ Hành biết, chắc chắn sẽ mất hứng.
=== =====
Đại học P ở chỗ Tô Diệp là một đại học danh tiếng có lịch sử lâu đời, bởi vì nguyên nhân lịch sử mà trường học này chiếm cứ khu vực vàng của thành phố này. Ra khỏi trường chính là khu buôn bán san sát đông đúc. Tô Diệp mất hồn phút chốc ở giữa nơi ồn ào này, chỉ là rất nhanh cô liền thấy một chiếc Bentley quen thuộc dừng ở trên đường đối diện, đó là chiếc xe Đỗ Hành thích lái nhất khi không phải là thời gian làm việc. Thỉnh thoảng Đỗ Hành thích mang theo Tô Diệp đi chơi, đều là lái chiếc xe này.
Lúc này vừa đúng lúc đèn xanh, cô đang định nhấc chân băng qua đường, lại nghe được một giọng nói trầm thấp ở bên cạnh: "Anh ở nơi này." Ngay sau đó, một bàn tay ấm áp mạnh mẽ đã nắm tay của cô.
Tô Diệp cúi đầu, chỉ thấy bàn tay dắt cô rất thon dài ưu nhã, ngón áp út còn đeo chiếc nhẫn kim cương, chiếc nhẫn kim cương kia và chiếc nhẫn kim cương mà cô đặt ở bên trong hộp trang sức vừa vặn là một đôi. Chiếc nhẫn kim cương một ca ra này, cắt gọt gia công màu sắc độ tinh khiết đều là cao cấp nhất thế giới, giống như Đỗ Hành vậy, không nóng không lạnh, tài sản nắm trong tay đủ để hô mưa gọi gió, nhưng anh vẫn luôn khiêm tốn kín kẽ đứng ở nơi đó như vậy.
Một tiếng cười khàn khàn vang lên ở bên tai cô, ngay sau đó là lời nói hơi cưng chềuu: "Em nhìn cái gì chứ?"
Tô Diệp ngẩng đầu lên, khuôn mặt kiên nghị của chồng cô đập vào đáy mắt, cô mím môi khẽ cười hỏi: "Sao hôm nay anh tự mình đến đây đón em vậy?"
Đỗ Hành rất bận, bận đến mức chủ nhật cũng chỉ có thể vội vàng gặp mặt một chút. Bình thường đều là tài xế của Tô Diệp tới đón cô, Đỗ Hành chưa bao giờ đến đón cô.
Đỗ Hành nhận lấy hành lý trong tay cô, dắt tay của cô, dẫn cô băng qua đường, vừa đi vừa nói: "Hôm nay đúng lúc anh có thời gian rãnh rỗi, nên thứ sáu muốn tới đây đón em."
Thời điểm Đỗ Hành dẫn Tô Diệp băng qua đường hết sức cẩn thận, giống như trong tay anh dắt không phải một người thành niên mà là đứa bé, anh dắt cô đến bên cạnh xe Bentley, khom người mở cửa xe, nhìn cô đi vào trong xe, sau đó thả va li hành lý vào khoang sau xe, lúc này mới đi vòng qua một bên tiến vào ghế lái.
Khi xe vững vàng đi tiếp ở trong dòng xe cộ thì Đỗ Hành quay đầu liếc nhìn Tô Diệp bên cạnh: "Tối nay em muốn ăn cái gì?"
Tô Diệp lắc đầu một cái: "Em không có khẩu vị gì, tùy tiện ăn một chút thôi."
Nhà họ Đỗ mời ba vị đầu bếp, chia ra thông thạo kiểu món ăn Trung Quốc, kiểu món ăn tây phương và món ăn đặc sắc ở địa phương, thật ra thì Tô Diệp cảm thấy thức ăn ở nhà họ Đỗ có thể sánh ngang với thức ăn của rất nhiều khách sạn bên ngoài. Huống hồ cô vốn cũng yêu cầu không cao đối với việc ăn uống, không phải cô vẫn nuốt trôi được đồ ăn ở căng tin trong trường học hay sao?
Đỗ Hành thấy bộ dạng Tô Diệp không có hứng thú gì, nhíu mày "A…" một tiếng: "Vậy chúng ta về nhà ăn đi, trong nhà đang chuẩn bị rồi."
Tô Diệp gật đầu, cúi đầu nắm chặt vật trang sức kim loại trong xe, vật trang sức đó cùng màu với chiếc xe Bentley, và va li hành lý trong xe, đều lắp thêm một thẻ kim loại có khắc tên Tô Diệp. Tô Diệp nhìn cái này, thế nhưng trong lòng cô không khỏi suy nghĩ, có lẽ trên người mình cũng có thể đeo một cái thẻ kim loại, dĩ nhiên phía trên viết tên tuổi của Đỗ Hành.
Không khí trong xe bắt đầu ngột ngạt.
Đỗ Hành vừa cầm tay lái, vừa vô tình hay cố ý bắt đầu tìm lời nói, hỏi tình cảnh Tô Diệp ở trường học, hỏi giáo viên như thế nào, bạn học như thế nào, bài tập có nhiều hay không, thức ăn có ngon miệng hay không? Tô Diệp cũng trả lời lại từng cái rất khéo léo.
Sau đó Đỗ Hành cười, tùy tiện hỏi một câu: "Có nam sinh nào theo đuổi em hay không?"
Ở Trung Quốc, Tô Diệp mười chín tuổi nên chưa tới tuổi được pháp luật cho phép kết hôn, cho nên mọi người trong trường học sẽ không nghĩ đến Tô Diệp còn trẻ như vậy đã kết hôn rồi. Bộ dáng Tô Diệp lại xinh đẹp như vậy, với ánh mắt không mù của đám người nhỏ tuổi trong trường học mà nói, hiển nhiên sẽ mơ ước tới bảo bối của Đỗ Hành này.
">Truyện Nhật Ký Vượt Tường Của Vợ Yêu
Hai mẫu màn hình SyncMaster thế hệ mới của Samsung. Ảnh: Samsung Tomorrow.Tại Hàn Quốc, Samsung đã bắt đầu bán ra những mẫu màn hình SyncMaster thế hệ mới của mình, series 950 và 750 với kích thước 27 inch. Cả hai đều là màn hình dành cho máy tính, sở hữu khả năng trình diễn nội dung 3D Full HD với kính trập hình động. Ngoài ra, hãng điện tử Hàn Quốc cũng trang bị cho sản phẩm của mình bộ thu sóng truyền hình (TV Tuner), cho phép sử dụng chức năng tương tự như một HDTV thực thụ.
">Samsung bán màn hình 3D kiểu dáng lạ
"Mẹ ơi, Giang ca thua rồi sao? Ch ết tiệt!"
Giang Dịch chân dài vắt chéo, cơ thể lười biếng tựa ra sau, ánh mắt rơi vào xí ngầu, giọng điệu thản nhiên:
"Cũng có chút bản lĩnh đấy." Dứt lời, anh nhấc ly rượu trên bàn uống cạn.
Đây là lần đầu tiên mọi người thấy cảnh Giang Dịch bị ph/ạt uống rượu. Mọi người vội lấy điện thoại quay phim đăng lên mạng xã hội.
Lâm Hoàn cười nhẹ, ánh mắt đầy gợi cảm: "Đâu có, chỉ là may mắn thôi, nhưng hôm nay có thể thắng được Giang thiếu, cũng đáng rồi."
Tiếng hò reo của mọi người càng lớn hơn. Ở góc phòng bao, tôi không tự chủ mà nắm chặt ly rượu. Trong lòng trào lên cảm giác lạ lẫm. Ánh mắt rơi vào khuôn mặt kiêu ngạo tinh xảo của Lâm Hoàn, ánh mắt tôi tối lại. Cô ấy chính là Lâm Hoàn? Quả nhiên rất đẹp.
2.
Tên Lâm Hoàn này tôi đã nghe nhiều lần, nhưng chưa từng có cơ hội gặp mặt. Tôi và Giang Dịch là thanh mai trúc mã, biệt thự hai nhà liền kề nhau. Chúng tôi đã cùng nhau đi học từ khi 5 tuổi.
Trong vòng tròn bạn bè, ai cũng biết Giang Dịch kiêu ngạo, còn tôi là cô gái duy nhất có thể khiến anh ấy chịu đựng. Nhưng gần đây, bên cạnh Giang Dịch xuất hiện một cô gái khác, tên là Lâm Hoàn, một tay đua có chút tiếng tăm. Nghe nói tính cách kiêu ngạo tự do, rất hợp khẩu vị của Giang Dịch.
Ban đầu tôi không quan tâm đến Lâm Hoàn, vì Giang Dịch từ nhỏ đã có khuôn mặt yêu nghiệt, nhiều cô gái theo đuổi anh ấy, nhưng Giang Dịch chưa bao giờ để mắt đến họ.
Nhưng chỉ đến khi cái tên Lâm Hoàn xuất hiện trong miệng Giang Dịch, tôi mới nhận ra, cái tên Lâm Hoàn xuất hiện quá nhiều lần, người bên cạnh Giang Dịch cũng bắt đầu biết đến cô ấy.
"Ch ết tiệt, cậu biết không? Giang ca và Hoàn tỷ đua xe, thua một chiếc McLaren cho Hoàn tỷ đấy!"
"Đua xe với Hoàn tỷ? Giang thiếu không biết Hoàn tỷ là tay đua à?"
"Ai biết được, có khi là Giang thiếu cố tình thua đấy chứ? Một chiếc McLaren thôi mà, đâu có bằng làm Hoàn tỷ vui vẻ."
"À, không phải chứ, bên cạnh Giang thiếu không phải còn có Tống tiểu thư sao?"
">Truyện Kết Cục Của Yêu Thầm